Sáng tác trẻ

1/5
5:46 PM 2020

CHÙM TẢN THƠ CỦA NHÀ THƠ TRẺ LÊ HƯNG TIẾN

Nhà thơ Lê Hưng Tiến, sinh năm1981, tại Ninh Thuận, hội viên hội Nhà văn Việt Nam, 2014, hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, 2007 ; hiện đang giảng dạy tại Trường Cao đắng Sư phạm Ninh Thuận. Các tác phẩm đã in:Xanh mãi cây đời (nhạc) 2002; Đề tặng một giấc mơ (nhạc ) 2006; Chân dung ảo (thơ) 2007; Ễn lên đêm ( Trường ca), NXB Hội Nhà văn 2011.

 

1.

TỰ THỨC
 

Tôi để rơi vào khoảnh rỗng hờ trên cây thập tự những tháng ngày chưa tìm được ngã thể mình có chăng hay chớ một mật ngữ riêng ta. Sự vô hình làm tôi lận vào ai những cây chữ thập đã bị đánh tráo mình từ khi ngọn sóng thơ thổi bay khát vọng vào lông tơ sương phù phiếm. Ai đã một lần mặc nhiên vào sớm thần hôn thì thần hồn sớm muộn cũng sẽ lân la trong cái vốn sẵn mình tự thức. Tự thức đôi lúc thấy mình còn tư lự những giá trị ảo để mà hư hao thêm phần bí mật vốn đã có trong nó những cái vô nghĩa tồn tại. Ai cũng gặp phải như thế từ khi tư duy không của riêng nào còn ẩn náu nguy cơ sự tồn tại trở lại đối với thời cơ của người sáng tạo đã biết tự thức mình với môi trường không cần thiết. Ôi, biết khi nào sự vô nghĩa mọc đầy rễ trong phận người để thấy mình vẫn còn có nghĩa đúng ơ hờ mây qua. Phút chốc sự vô nghĩa reo ca bài cô đơn mọc ra nhiều cánh sóng, và ta có thể tự thức mỗi khi. Tự thức phải có duyên từ nó. Không ai được cất giấu nó trừ khi diễn từ đó do sự chuyển động của người sáng tạo nó mà nên. Khó lắm thay!
          Tự thức do tôi mang lại, và tôi đã cất công tạo ra nó, điều đó không dễ đâu. Sự cất công là tôi hiện thực, nên duyên đã đến với tôi có lẽ tự khắc thôi. Bởi vậy, tự thức đó đã cho tôi gặp được nhiều người cũng do tự thức họ cất công thành hình. Thế thì tự thức tự bình phương hay tự lập phương mình là duyên của tổng số chung vô hình hợp thành. Sảng khoái nhỉ!

Những lần tự thức với nhà thơ nữ quyền luận Đinh Thị Như Thúy trên khắp hành trình sáng tạo khi phố đã chưa lên đèn. Và nay duyên mình lại ngẫm nhiên tự thức với nữ sĩ ở phố phó xẩm mặt Đà Nẵng, bỗng dưng sự chuyển động lại thêm một lần nữa ngã thể tự thức...

 

 

2. 
MONG BÌNH YÊN QUA ĐÂY

 

Mong bình yên qua đây. Tôi có thể hứng từng con nắng nhảy long tong trên mái đầu con phố phó xẩm mặt. Bao nhiêu là kiễng màu hằn lên vệt vệt lóng lánh những ngón tay ngoan đan từng cơ thể dịu dàng hồng vào môi mắt, làm vết loáng in nền thủy tinh mùa biếc nhớ mà ký ức vẫn chưa xanh xưa một thời ai đã.

 Mong bình yên qua đây. Tôi có thể dắt nhiều con chữ đi dạo khắp phố phường, dạo từng ngõ ngách, hẻm hốc ở khắp mọi nơi trên toàn đồ của mình để kiếm tìm những ý tưởng cho mỗi bài thơ trở về bản chất ban mai đúng nghĩa của nó.

Mong bình yên qua đây. Tôi có thể hoang hóa bao thế kỷ vào chung một tấm đồ trắng của lịch sử, để Adam và Eva vó ngựa về được mặt trời nguyên thủy.
Mong bình yên qua đây. Tôi có thể hái tự thức của mình trên những cây chữ thập hoặc những cây thánh chữ để ban phát thần hồn cho những lông tơ sương xuống muộn.

Mong bình yên qua đây. Tôi có thể là tôi của bao nhiêu người khác cùng khao vọng hít thở bình yên qua lăng kính cuộc người. Lăng kính nhiều mảnh vỡ ý thức. Những mảnh vỡ này chưa thể lắp ghép được con lắc thời gian.
          Mong bình yên qua đây. Tôi có thể là bạn của bao nhiêu người khác không cùng quan điểm làm nên ngã thể mới cho tự thức thành hình, nhưng sự khác biệt lại là sự thay nhau tồn tại và phát triển trong tư duy bình yên của mỗi người.

 

 

3.

KHÓC CHO MƯA MẮT

 

Mưa và phận mưa đã móc nối nhau những sợi dây vô hình chằng chịt chằng chịt trên hàng trăm cây số chữ thập nở đóa nở đóa, nhưng không có một ngả đau nào day dưa vào vận số vận số để làm nước mắt thay đổi thành dòng sông lớn tuổi. Nước mắt đặc quánh tinh khôi. Sớm mai hay chiều hoắc hay nửa khuya có về, mưa và phận mưa dù đổ vào đòng đòng đống lửa màu đông cháy, thì nước mắt cũng chẳng ướt át gì cho những tản đá xanh xưa tan vào núi biếc. Chảy đi nước mắt ơi! Chảy vào vô cảm và cả vào vô tâm để phận người và phận mưa đan vào nhau những thương đau vạm vỡ. Vạm vỡ cả mùa xanh nước mắt. Mùa xanh của nỗi đau không đáy...

Mưa và phận mưa cũng giống như ta và phận người đều đâu có khác ở số và mệnh của cây chữ thập hay của cây thánh chữ nở vào mùa mắt nâu dẻ sành. Bao nhiêu là mắt mắt, môi môi, nâu nâu, nẻ nẻ...là bấy nhiêu nước nước, nôi nôi, mùa mùa, mỏng mỏng...Ôi, đau thương cũng có nhiều đường tự ngã vào nó những sinh tồn đáng có. Vậy thì ta hãy tự thức những gì được mất để cứu cánh cho phận mưa và phận người chưa biết bay bay bay...

Mưa và phận mưa có phải là quá trình trao đổi giữa ngã và thức không? Sao ta tự cảm đến mức cái vô hình làm ra cái tạo hóa toàn là giả tạo trên toàn đồ của ta vậy. Ta có phải bị huyễn hoặc bởi cái có phải là có, cái không không phải là không không. Giữa hư và thực có khác gì giữa không và có không. Sao ta bị ý nghĩa nhẵn nhạnh này nhỉ!

 

 

 

 

4.

CÂY CHỮ THẬP NỞ ĐÓA

 

Bận vào chiếc áo trắng suy tư, và ta có lẽ tinh khôi lại mặt trời trên đồi vó ngựa của thuở 15 hay 16 gì đó mà trong mỗi ai nào đem tuổi mình rao bán khắp cánh đồng xuân thì đã chưa. Nắng lên cho hồng đôi má liếng la liếng lả đồng tiền mất giá ở thị trường thời nay đã xưa. Có gì đâu để vội vàng lên bàng bạc tóc mái làm những sợi lông tơ sương xuống muộn vào day ngày với đêm một lỗ thủng chọc trời không số má. Nỗi buồn giai điệu đi từng làn làn môi mỏng theo đường sóng lưng rồi ngang nhiên một vết gợn vào tim tím tím tim cả nốt trầm bổng hư phù của mây ngang. Đỏ lại màu sầm sậm hơn. Trong đó đặc quánh một góc nhìn không nghiêng cành xiên lá để loang loáng mặt nước trầy xước mắt chiều hoắm. Ai rồi nuối tiếc xa xôi. Thẳm xanh chỉ một lần thấy xưa cho người lọ mọ tìm họ và tên ký vào chiếc áo trắng còn trinh con gái. Miền thung không lũng vào nhau cho đời nở đóa. Đóa còn khuyết trắng mùa trăng không hương. Ta vội trồng người lên từng cây số chữ thập để mắt hút cái đã qua mùa mùa trổ đòng đòng những đường chân không mang dấu. Rồi ta cũng đã đi qua. Đi quá có thể. Ta là trắng. Trắng của chiếc áo em mặc rỗng trăng...

 

 

5.

VÀ TÔI ĐÃ TRỞ THÀNH TỘI ĐỒ CỦA CON CHỮ

 

Giấc ngủ chưa đủ làm mặt trăng tròn 16 nên cuộc người cứ hoai hoải những gánh phận đã rằm ưu tư. Cái cũ tôi đã bỏ vào hủ trang điểm khi mỗi ban sương thức dậy chưa hồng. Phải cần chêm chêm tí lửa để chờ vận thời của gió làm tư duy động hướng nơi hong hốc. Ai một cõi nhớ khong khỏng cho mây khói hun hút lam không chiều. Rồi có một ngày chưa nọ, đam mê bị lũ ký ức chôn sống tôi bằng đáy sông hai mặt, và có lẽ lũy xanh là kiếm trong hồn ai một lằn ranh chưa định được cơ phận. Kiếp lầm lậm này cứ lầm lậm khác trong từng khoảnh khắc chuỗi chuỗi hạt hạt vo viên phù hư và cả thần cảm…
          Một ngày mới chưa trọn vẹn được ngày mới trên vầng trán hờ của không gian tưởng. Bận rộn đã trà trộn vào mớ hổ lốn trên bàn tròn con chữ. Bày biện giữa ánh sáng, tôi gấp từng con chữ ăn cho đủ ấm cái bụng hờ, nhưng khổ một nỗi là cái bụng lại trương ra nhiều ngữ nghĩa trước số phận đa chiều nên con chữ đánh bóng tôi thành tội đồ. Và tôi đã ngẫm nhiên trở thành tội đồ của con chữ...

 

 

6.

CÁI ĐÁY THƠ

 

Tôi muốn đốt cả túi thơ đang ở trong não trạng của mình. Sự hoang phí của kẻ liêu trai đôi lúc làm hư hao thời cuộc, không cùng lữ hành với thời đại ngay giải trung tâm sáng tạo. Khi những phi nghĩa bay vào biên độ tác phẩm mà cuộc sống chẳng với tới không gian trừu tượng, thử hỏi bản thể thơ mờ ảo thế nào ở thế giới ngoại vi. Hay là sự hoài nghi tồn tại giả tạo bên trong tâm thức. Thơ đang ở trong cái chai của thế giới mở, mà bản chất lên men đến lúc 45 hay 75 độ tư duy, cũng chưa đủ để ý tưởng đốt cháy sáng tạo. Tác phẩm mang theo hằng sa số có nghĩa liên tưởng hoặc vô nghĩa hiện thực bên trong nó, khi mà mức độ thơ chưa vượt thoát đời sống, như vậy đòi hỏi sự giải phóng ở một thế giới mở vận động khác...kể cả môi trường tương thích cho sự vận động thơ liên tưởng đó hay trừu tượng kia, chỉ là cái khác của cái khác hơn cái khác nữa. Túi thơ của tôi bởi cái khác có đáy, không biết bao giờ đây để có cái đáy trở thành không đáy...

 

 

7.

TÌM LẠI TÔI ĐÚNG NGHĨA

 

Tôi đang tìm mọi cách để hái được những suy tưởng trên cây chữ thập hoặc ở cây thánh chữ, vì những cây này có nhiều lá phổi lấy hơi thở từ khí trời, và được lọc bằng nâu đất mùa xanh. Bình minh lên bằng những nấc thang hồng hoang, nên cỏ cỏ tràn ngập xanh xanh gọi mùa mùa quá đỗi về loang loáng bao thế kỷ trôi từ xanh xưa. Chim cất vào cánh đỏng đảnh. Bay từ liên tưởng. Khi mặt trời vó ngựa, hoàng hôn rớt giá thần hồn, xúc cảm bắt đầu đo đỏ mắt môi, nên tiếng chuông vó cả nụ cười run rẩy trên cây chữ thập. Những con chữ lại lận đận tìm hướng suy tưởng mới cho một chữ ký mọc trên cây thánh chữ, chỉ mong cho khuya về khuy cả vầng trăng. Và ánh mắt cũng đong đầy mật trăng khi cây chữ thập và cây thánh chữ hòa hợp với đất trời, sinh ra từ trường liên tưởng, để tôi có thể vận hành từ trường vô hình của mình làm nên cơ thể sáng mùa tế bào suy tưởng. Như thế, tôi mới là tôi đúng nghĩa là tôi.

 

 

 

8.

NHƯ CON VÙ VỤ

 

Suốt đời mình là những hành trình trải thảm suy tư trên con đường đơn độc. Suy tư đổ đòng đòng mắt ướt vào lỗ hỏng con tim nhói. Chẳng một ai dám gọi mình trong khu bảo tồn đồng tiền tiếng nói. Tôi đang loay hoay những mùa không tên của mình. Biết gọi ai. Biết nhắn ai. Biết ai chia sẻ vùng trũng sâu thẳm. Và biết ai biết. Quả Thật đang ở ngưỡng xa xăm bên hành lang khô khốc. Tôi với tới nỗi đau đớn độc cảm dữ tợn. Nỗi đau có đáy mà chẳng biết gọi ai biết. Tôi bởi chi phối cơ thể từng tế bào khủng làm nhiều suy tư đứng bóng ngã ba tam giác rỗng ra. Kinh tế. Gia đình. Tri thức. Tất cả như một bi kịch cô đơn. Cô đơn trong dày xéo ngã thể tư duy. Đằng đẵng. Đần đẫn. Và lẫm chẫm.

Đôi khi tôi sống với một mình, có lẽ tốt hơn. Nhưng ai cho tôi được quyền đó khi mà lương tâm ngày càng hạ giá chất lượng sống ở khu vực chợ đen mắt cá hoặc ở chợ đò ngôn ngữ...

Thời gian mới đó thôi mà sự leo thang của nó gần tới đỉnh trắng của ngọn tóc rối thu tầng. Bao nhiêu thơ thở làm ban mai rụng hồn. Rụng cả mắt môi và nụ hôn hờ sương khói. Suy tư ngâm ngẫm một mối tơ vò vò võ khuya về khuy đầy cúc áo trăng. Và trăng bắt đầu thu lu những nỗi trắng mình ra nhú nhú nhu nhu nhủ nhủ hai đầu vù vụ còn non tơ trên núi tưởng.

 

 

Từ khóa
Chia sẻ

Tin khác

0 bình luận

Bình luận

Email sẽ không được công khai trên trang.
Điền đầy đủ các thông tin có *